Thơ Mịch Quang
23/09/2020
Đi thuyền trên sông Hương
Bạn cùng ta đi thuyền sông Hương
Không đàn không hát chỉ ngồi suông
Dòng sông mở nhẹ đôi tà áo
Đón mũi thuyền ra dưới rặng dương
Ta say nhìn vẻ đẹp sông hương
Dịu dàng kín đáo dưới trăng sương
Lời yêu chẳng ngỏ cho ai cả
Nhưng có ai mà chẳng nhớ thương
Ta bỗng nhìn vẻ đẹp sông Hương
Dễ khiến người quên chuyện trước đường
Kèn Tây vang vọng quanh thành cũ
Nỗi ấy, lòng sông có vấn vương
Nhìn Phú Văn Lâu dưới bóng cầu
Nỗi niềm vong quốc quặn lòng đau
Mái chèo trở nhẹ, sông cau mặt
Như cảm cùng ta một mối sầu
Ta yêu mình ơi hỡi sông Hương
Càng đậm tình yêu với nước non
Sông ơi chớ dắt ta vào mộng
Ta sợ trong mơ dễ lạc đường
Muốn hỏi sông Hương đến thuở nào
Bầu trời ta sạch bóng diều hâu
Để khi nhìn xuống dòng trong suốt
Chỉ thấy trời xanh biếc một màu
Huế 1935
Tâm sự
Mến gửi các bạn tập kết
Có những sớm mai chủ nhật
Khép cửa cơ quan nghe lòng trống rỗng
Tôi vội đi dong gió đô thành
Nhìn Tháp Rùa nhớ tháp Cầu Gành
Ngắm nước Hồ Tây mơ đầm Thị Nại
Quang gốc dừa tụm năm tụm bảy
Bới từng đốm lửa quê hương…
Chuyện dòn tan lòng vẫn trống như thường
Vào chợ Đồng Xuân
Đánh lừa đôi mắt
Tìm họa may đôi màu sắc Gò Chàm
Lắng tiếng ồn giữa phố Hàng Ngang
Thử có vọng ngày phiên Đập Đá?
Xhayj đến nhà quen hôn thằng cháu nhỏ
Tìm quanh hơi hướng gia đình
Ý không thành
lòng lại trống nhiều hơn
Tôi quay trở về
Khép phòng riêng lại
Viết bài thơ Thống nhất Bắc – Nam
Chắp ý thơ tôi bắt con đường
Dẫn lại bờ tre bóng xoài thân thuộc
Cây vú sữa hè sau
Hương dừa xiêm ngõ trước
Còn chờ tôi mới ra trái đầu mùa
Vợ tôi dù đang giữa gió mưa
Vẫn biết chắc trên mây mù có nắng
Đây thôn xóm đồng bào
Đây họ hàng bè bạn
Dòng thơ soi trong vắt những lời nguyền
Khắc vào gan vào óc vào tim
Vào ý chí:
Máu hồng in thế mực
Đất nẻ gặp mưa rào, lòng tôi rạo rực
Uống no tràn bao hình ảnh hằng mơ…
Tôi còn muốn làm thơ
Suốt những ngày chủ nhật
Để lấp trống lòng tôi
Để góp lại ba chục ngày nhập một
Bước mau dần từng tháng trở về Nam
Hà Nội 1956