Thơ về Mịch Quang

23/09/2020

Khúc ca chúc bác

Xuân quanh năm không bớt thắm

Người trăm năm không tận sức thanh niên

Bác tám mươi, mai nở tám mươi lần

Mai vẫn trắng, Mai. Vẫn là phía trước

Tám mươi ư? Tám mươi đầy xuân sắc

Xuân ngàn năm… xuân có nhạt bao giờ

Tự trong xuân có hương, sắc và thơ

Xuân lặng lẽ say mềm bao thế hệ

Nào là lúc Phất cờ nương tử

Khi Thanh gươm hát bội- Mộng hồ hoa

Áo vải cờ đào sáng mãi một triều vua

Trần Hưng Đạo ngàn năm hiển thánh

80 tuổi, cây bút còn đủ mạnh

Một vầng trăng cho cả suốt đời tìm..

80 năm, thu đã nhuốm vàng

Vẫn thẳng tắp bên đình cây trúc mọc

Nổi trống lên – trống liên hồi, rạo rực

Khúc ca này chúc bác mãi xuân xanh!

 

Họa sĩ PHẠM DUY TÙNG


Huyền thoại về nhà nghiên cứu

Kính tặng bác Mịch Quang

 

Đêm.

Anh không dùng cà phê

Không nhạc Rock nhạc Jaz trong căn phòng hẹp

 

Anh đi tìm hơi thở quê hương

Nghe những bông mai vàng nở

Cảm nhận sự dịu dàng của mùa thu xứ sở

Của rừng mai vàng quanh ngôi mộ Mộng Mai

 

Nơi ngày xưa có tiếng ru của mẹ

Có câu hát của em trong điệu lý qua cầu

Có những đêm xem tuồng hát bội

Mà nao lòng trong khúc hát – Lan Anh

 

Anh đã đi trong những động cát dài

Nghe bỏng rát một chiều hạ đổ

Bâng khuâng trước cây xương rồng cổ

Nở những bông hoa đỏ góc trời

 

Anh viết lên bài ca cho đời

Động cát nắng – chiều miền Trung gió lửa

Anh bồn chồn nghe tiếng sáo vi vu

Mặt nhỏ lệ nghe câu ca vọng cổ

 

Anh tìm cả trong thinh lặng vô hình

Những gợi mở của âm thanh kỳ diệu

Cả khi các đại bàng bay trên núi

Khi những chú voi bình yên trong rừng

Khi đàn hạc tìm đường trở về xứ Tháp

Anh đã tự thắp lên từ trái tim da diết

 

Những âm thanh bất tận

Những đam mê sáng ngời.

 

6.1996

HOÀNG KIM DUNG