Thanh gươm hát bội – Mịch Quang (P6)

02/10/2020

(Tiếp)

 

Cảnh Mười Hai

Công đường Phủ doãn. Ban đêm

 

Đào Tấn:

Không thể chậm trễ nữa

Nhất dạ sinh bá kế

Ngay sáng mai tôi phải tuyên xử Bồi Ba

Tôi phải làm sao để không phụ lòng vua

Không hổ thẹn trước sự cậy trông của dân chúng

Vợ tôi khuyên mình chỉ mang chức mọn

Chớ uổng công bẻ nạng chống trời

Rồi Khâm sứ, Nguyễn Thân liên tục đêm ngày

Lúc ngon ngọt, lúc hung hăng dọa nạt

Không, Đào Mộng Mai ơi

Đừng để nhơ danh tiết

Đừng để mất tình người

Trừ Bồi Ba là trừ mối họa cho đời

Đừng lo sợ mà chùn tay công lý

Tôi vẫn muốn Bồi Ba tự mình nhận tội

Nên nhân buổi tập tuồng “Gián thập điều” đêm nay

Cho Bồi Ba xem

Mong rằng còn một chút lương tri

Nó sẽ phần nào tỉnh ngộ

Chú Đội, chuẩn bị tập lớp tuồng “Gián thập điều”

Lính, đưa Bồi Ba lên cho nó xem.

(Lính đưa Bồi Ba ra)

Bồi Ba, nghe mi thích hát bội

Nên đêm nay ta cho hát người xem đây

Bồi Ba:

Ừ, như thế là ông Phủ doãn biết điều đấy

Ngài đối xử với mõa tốt

Mai mốt mõa sẽ có lời với ngài Khâm sứ nới tay cho.

 

(Đào Tấn gióng trống chầu. lớp tuồng “Gián thập điều” bắt đầu)

 

Văn Trọng:

Muôn tâu, muôn tâu

Thần Văn Trọng hồi triều

Chúc thánh thượng vạn tuế

(lắng nghe một lúc, chung quanh vẫn im lặng, Văn Trọng lại tấu trình)

Muôn tâu

Thần Văn Trọng hồi triều

Chúc thánh thượng vạn tuế

(chợt nhìn lên thấy ngai vàng trống)

Ủa lạ này

Thánh thượng đâu chẳng thấy

Mà ngôi báu lạnh tanh vậy kìa

Phải rồi, giục trống gọi vua nhanh

Cùng bá quan nghị sự

(Đánh trống lệnh. Các quan ra. Trụ vương say mèm được Bí Trọng, Vưu Hồn dìu lên ngôi)

Trụ vương:

Trẫm rất đang sầu muộn

Mà kẻ nào dám

Đánh trống loạn cả tai

Lòng ta lảo đảo như rượu say

Ai vậy hè, nhiễu sự chi vậy hè

Văn Trọng:

Các quan

Thấy hoàng thượng say sưa tửu sắc

Nghe gian thần hãm hại trung thần

Gây rối loạn cưong thường

Sao chẳng ai dám một lời can gián

Các quan:

Thưa thái sư

Thái sư nghĩ xem

Tỉ Can người nghĩa khí

Đã bị đem mổ bụng moi gan

Bảo Lạc hình kia luôn rực đỏ lửa than

Sẵn sàng thiêu cháy hết những ai dám trực ngôn dĩ nghĩa

Văn Trọng:

Ai đã bày ra cái Bảo Lạc hình

Các quan:

Thưa yêu nhân Đát Kỷ đặt ra

Chính Bí Trọng Vưu Hồn xây dựng

Văn Trọng:

Than ôi!

Trời khiến Thương triều điên đảo

Xui nên Ân Trụ bạo tàn

Phen này lão nói thiệt

Với hôn quân lão quyết thi gan

Diệt gian nịnh cứu an xã tắc

Trụ vương:

Chớ ai nói chi to tiếng vậy bay?

Văn Trọng:

Muôn tâu thánh thượng

Thần thái sư Văn Trọng

Dẹp yên giặc Bắc phương

Vì đại sự nguy an

Hồi triều xin biểu đạt

Trụ vương:

Nội triều an, có gì nguy đâu mà thái sư phải biểu phải đạt nhọc lòng làm vậy?

Văn Trọng:

An hay không còn chờ nơi thánh thượng, xin người ngự lãm ngay biểu đạt của ngu thần.

Trụ vương:

Ờ thì quả nhân lãm, quả nhân lãm cho Thái sư vui lòng nghe (đọc biểu).

Ô ngỡ điều chi mới lạ, chứ như mười điều trong biểu này thì

Các đại phu từng nhiều bữa tấu dâng

Những vì không hợp ý ta

Mười điều ấy ta không chuẩn chiếu

Văn Trọng:

Hóa ra mười điều này người quyết không chuẩn ư

Nói thiệt

Trên dù không ưng dạ

Dưới cũng chẳng nguôi lòng

Biểu này nếu không hợp ý rồng

Thì lão (Trọng cầm tay vua Trụ)

Cầm tay chúa nguyện xin phê duyệt

Trụ vương:

Ấy thái sư đừng nóng giận quá

Ta nói vậy thôi chứ người muốn phê để ta phê cho

Văn Trọng:

Đội ơn thánh thượng

Trụ vương:

Ta phê biểu rồi đây (đưa cho Văn Trọng)

Văn Trọng (cầm biểu xem):

Ủa, thánh thượng mới phê có bảy

Sao còn ba điều cuối, thánh thượng không phê luôn?

Trụ vương:

Thái sư ơi, người dâng 10 điều ta phê đến 7 điều là thể tất lắm rồi. Thái sư ép ta chi lắm rứa?

Văn Trọng:

Thưa thánh thượng, ba điều sau còn hệ trọng hơn bảy điều trước, xin thánh thượng phê luôn cho hạ thần nhờ.

Trụ vương:

Không được đâu thái sư, bắt trẫm phê ba điều này là giết trẫm đấy

Thái sư nghĩ lại coi

Đát Kỷ Tô nương vốn một đấng nữ tài

Sao lại nỡ phế đi người trinh thuận

Còn lầu Lộc Đài là cõi tiên nơi cung cấm

Bao tiền của xây nên lại phá sao đành

Rồi Bí Trọng Vưu Hồn kia hai kẻ trung thành

Nếu giết bỏ còn ai vui cùng trẫm

Cho trẫm xin cho trẫm xin đi

Văn Trọng:

Nếu vậy cho hạ thần

Xin trả lại bảy điều phê trước

Chỉ xin đối lấy ba điều sau

Xin thánh thượng phê mau (lại cầm tay vua Trụ)

Trụ vương:

Trẫm không phê đâu, cho trẫm xin

Bí Trọng:

Thưa thái sư, thật thái sư là

Thậm vô lễ, thậm vô lễ

Quá khi quân, quá khi quân

Dám ép vua ngay giữa triều trung

Cậy công lớn gây điều bất kính

Văn Trọng:

Vậy chớ mày là thằng nào?

Bí Trọng:

Ông tên Trọng, tôi cũng tên Trọng

Bí Trọng đại phu là mỗ

Văn Trọng:

À mày là Bí Trọng đấy à

Đúng là thứ tâm tà ngôn xảo

Hại Thương Trụ là ngươi (đánh Bí Trọng)

Vưu Hồn:

Thái sư ơi, hãy dừng tay

Ông đánh vậy đâu phải đánh riêng Phí Trọng

Chính là ông vỗ mặt thánh hoàng

Dẫu không trọng phép triều đàng

Cũng phải nể oai quốc chủ chứ

Văn Trọng:

Mày là thằng nào nữa?

Vưu Hồn:

Vưu Hồn là mỗ

Cũng bậc đại phu

Văn Trọng:

Tốt lắm, cả hai đứa bay cùng có mặt ở đây

Bí cùng Vưu hai gã hung đồ

Hồn với Trọng một loài độc thủ

Cho quân gian giảo

Biết rõ uy già (đánh Vưu Hồn)

Trụ vương:

Trẫm xin thái sư

Chúng lỡ dại, thái sư nhẹ tay cho

Văn Trọng:

Thưa Thánh thượng

Để tôi loạn trong triều

Ắt nghiêng nghèo vận nước

Vậy nên xin người hãy phê ngay ba điều:

Phế Đát Kỷ, phá Lộc Đài, chém Bí Trọng, Vưu Hồn lập tức

Trụ vương:

Không được, không được!

Nếu khanh ép trẫm

Trẫm sẽ hồi cung

Văn Trọng:

Xin dừng bước

Bệ hạ hãy nhìn đây

Đây Kim Giảng Tiên hoàng phó thác

Tiên đả hôn quân, hậu đả gian thần

Trụ vương:

Trẫm biết rồi, để trẫm phê

Phê điều chi trước đây

Văn Trọng:

Một phá Lộc Đài

Trụ vương:

Trẫm phê, trẫm phê đây

Văn Trọng:

Hai phế Đát Kỷ

Ba chém Bí Trọng, Vưu Hồn

Trụ vương:

Thương quá, thương quá, Trẫm không thể nào phê được

Văn Trọng:

Nói vậy thì

Tay Kim Giảng lão sẽ phê giùm

Phế yêu nữ, diệt nịnh gian để cứu nguy triều chính

Trụ vương:

Ta phê đây, ta phê đây!

Văn Trọng:

Cấm vệ quân

Theo chiếu phê

Hãy phế ngay Đát Kỷ Tô nương

Bắt Bí Trọng, Vưu Hồn

Chém đầu theo phép nước

Truyền y lệnh!

(Xem đến đây, Bồi Ba quá hoảng sợ, ngã lăn bất tỉnh, lớp tuồng dứt. Bồi Ba hồi tỉnh)

Đào Tấn:

Bồi Ba, xem xong lớp tuồng trên, người thấy sao?

Bồi Ba (lấy lại vẻ ngang tàng):

Hát bội cũng chỉ là hát bội

Ông đừng mong mượn đó dọa người

Trong tuồng hát ông mặc sức chém ai, giết ai

Nhưng ngoài đời, Bồi Ba này không dễ chém đâu nghe

Đào Tấn:

Bồi Ba

Người đã bỏ qua mọi cơ hội ăn năn hối cải

Nên tội lỗi của người chẳng thể dung tha

Đội Hiệp

Chú hãy mở rộng tỉnh đường mời bà con vào dự tuyên xử Bồi Ba.

(Đèn tắt, chuyển cảnh)

 

 

Cảnh Mười Ba

Công đường. Hàng lính đứng tuốt gươm.

 

Tiếng loa:

Mời bà con tụ trước tỉnh đường

Dự tuyên xử Bồi Ba tội trọng

(Dan ra đứng hai bên. Lính giải Bồi Ba ra. Đào Tấn cầm Thượng phương kiếm đứng trên bục cao. Trống lệnh gióng từng hồi)

Đào Tấn:

Hỡi dân chúng

Bồi Ba bồi khâm sứ

Phạm trọng tội giết chồng hiếp vợ

Gây đau thương tang tóc khắp kinh thành

Tội chứng đã rành rành

Theo ý bà con, chúng ta nên xử thế nào?

Dân chúng:

Luật lệ từ lâu

Sát nhân giả tử

Sát nhân giả tử

Đào Tấn:

Vậy thì ta

Thừa Thiên Phủ doãn

Thượng phương kiếm vua ban

Nguyện hết lòng vì nước trừ gian

Vững một chí vì dân khử bạo

Bồi Ba đã gây bao nợ máu

Lòng dân đã oán, lòng trời khó dung

Thuận ý trời và thể lòng dân

Thượng phương kiếm thi hành phép nước

Đao phủ quân

Đã đến giờ hành quyết

Truyền trảm thủ Bồi Ba

(Đao phủ quân chém Bồi Ba. Đèn sân khấu tắt rồi sáng. Khâm sứ cùng Nguyễn Thân ra nhanh)

Khâm sứ:

Quá lắm, quá lắm

Ta chẳng tiếc một tên bồi đốn mạt

Nhưng Đào Tấn xử chết nó

Là cố ý làm bẽ mặt tòa Khâm

Ông Nguyễn Thân

Ông thấy chưa

Nguyễn Thân:

Bất chấp sự can thiệp của tôi và của Khâm sứ

Đào Tấn vẫn trảm thủ Bồi Ba thì quả đã rõ mưu đồ tạo phản.

Khâm sứ:

Tôi thật quá thất vọng về ông

Quyền Nam triều tôi đã cho ông nắm hết trong tay

Thế mà một chuyện cỏn con thế này cũng chịu thua Đào Tấn

Nguyễn Thân:

Hạ quan không ngờ

Tay hát bội này liều lĩnh quá

Nên hạ quan không kịp trở tay

Khâm sứ:

Tôi với ông phải đi gặp vua Thành Thái ngay

Buột trị tội Đào Tấn bất tuân thượng lệnh.

Nguyễn Thân:

Khấm sứ sáng suốt

Đúng, phải diệt ngay Đào Tấn (cả hai vào)

 

 

 

Cảnh mười Bốn

Nội cung. Thành Thái trong bộ đò võ,  đang tập luyện cùng đội nữ binh)

 

Thành Thái:

Nữ binh

Nữ binh:

Dạ!

Thành Thái:

Truyền tề tựu đông đủ

Rèn luyện thật hết mình

Quyền cước cao, binh khí thật tinh

Chờ cơ hội phất cờ phục quốc

(Đoàn nữ binh dưới vỏ bọc là các cung nữ ra)

Nghe ta dặn đây

Vì hoạt động của chúng ta tuyệt mật

Nên phải hết sức tránh xa tai mắt ngoại bang

Bởi Tiên đế Đồng Khánh đã cho người Pháp quyền tự do xâm nhập nội cung

Cho nên các ngươi phải luôn đề phòng

Nếu chúng ta đang ôn luyện võ công

Nghe tiếng kẻng báo có khách lạ

Thì phải chuyển ngay sang hát múa

Hoặc chơi vui để họ khỏi nghi ngờ nghe chưa!

Nữ binh:

Thưa vâng

Thành Thái:

Nào chúng ta bắt đầu

(Thành Thái và đoàn nữ binh của ông say mê luyện tập trên một bài hát. Bỗng có tiếng kẻng, tất cả chuyển sang trò kéo dây. Thành Thái ở giữa, nữ binh hai bên. Nguyễn Thân và Khâm sứ ra)

Nguyễn Thân:

Muôn tâu

Có quan Khâm sứ Pháp

Xin yết kiến thánh hoàng

Thành Thái:

Quan Phụ chính

Đây nội cung

Tiếp ngài ở đây e mang tiếng bất kính với bảo hộ

Nên ông đưa Khâm sứ sang chổ hội triều

Trẫm sẽ thay long bào và có mặt để cùng bàn quốc sự

Nguyễn Thân:

Phụng mạng!

(Khâm sư tỏ ra bực dọc đành phải vào cùng Nguyễn Thân. Đèn tắt)

 

(Còn nữa)

 

>> Thanh gươm hát bội – Mịch Quang (P7)

>> Thanh gươm hát bội – Mịch Quang (P1)

>> Thanh gươm hát bội – Mịch Quang (P2)

>> Thanh gươm hát bội – Mịch Quang (P3)

>> Thanh gươm hát bội – Mịch Quang (P4)

>> Thanh gươm hát bội – Mịch Quang (P5)